Pages

Tuesday, December 10, 2013

Thăm người quen cũ



Sau khi dự Họp mặt tất niên với các đồng môn Cao Thắng, từ đường Lê Hồng Phong tôi cuốc bộ qua đường Lý Thái Tổ để vào chung cư Nguyễn Thiện Thuật tìm thăm anh Trần Văn Sáng, nguyên Tổng Giám Thị Trung học Kỹ thuật Nguyễn Trường Tộ.

Ngày Thứ Sáu 6-12-2013, nhà tôi và tôi đã đến chung cư Nguyễn Thiện Thuật tìm anh ở số 311 Lot D. Căn chung cư đang sửa chữa, hỏi thăm mấy căn nhà khác, chẳng ai biết, có người chỉ nhà tổ trưởng để hỏi thăm, nhưng tiếc thay ông ta đi làm chưa về, tôi nhớ hôm Họp mặt truyền thống NTT-PĐP, tôi có gặp Trần Văn Nhựt, con anh Sáng, tôi có ý định thăm anh nên đã hỏi thăm, Nhựt trả trời “ Dạ! Ba em vẫn còn ở chỗ cũ”. Tôi đinh ninh trong trí chỗ cũ là 311 lot D, nay không tìm được anh, chúng tôi đành phải ra về.

Thứ Bảy 7-12-2013, các em cựu học sinh đến nhà dùng cơm, hỏi Nguyễn Văn Tịnh, anh cho biết 311 lot C, Tịnh còn cho biết thầy Trần Văn Sáng chân yếu, nên không đi đâu.

Cho nên hôm nay Chủ nhật 8-12-2013, nhất định tôi tìm được anh. Quả thật vậy! khi tôi đến nơi, người nhà cho biết anh đang nghỉ trưa, anh được đánh thức dậy để tiếp tôi.

Trông anh, nước da không còn sạm nắng, người có bề thế hơn xưa đôi chút, điều đó chứng tỏ anh thiếu vận động, anh cũng cho biết đi xuống, đi lên thang lầu khó khăn, chỉ khi nào nhớ quán cà-phê mới xuống núi một lần.

Tôi chào anh ra về, đi qua mấy căn nhà, tôi chợt nhớ chưa chụp với anh tấm ảnh, cho những người quen biết, các em cựu học sinh trông thấy dung nhan thầy Tổng Giám Thị, tôi quay lại chụp với anh tấm ảnh.


 Cũng trong khu nầy, tôi nhớ có anh Đỗ Lợi Sanh và chị Cung Thị Lan Phương, tôi quyết định đi thăm, cũng do không nhớ địa chỉ, chỉ nhớ anh chị không ở chung cư, ở căn nhà gần chung cư, thế là tôi đi loanh quanh, cuối cùng tôi thấy có một căn nhà, có hai lớp cửa, lớp cửa ngoài có đặc điểm khác hơn các căn nhà khác, tôi hỏi một người bán chè gần đó, bà ta cho biết đó là nhà của ông Sanh và bà Lan Phương. May quá tôi đã tìm đúng nhà.

Nhà không chuông, cửa ngoài đã khóa, tôi gọi, tôi vổ vào tấm tôn cửa ngoài, không nghe tiếng trả lời. Bên kia đường có người đàn bà còn trẻ, bán hàng ăn đi qua giúp gọi chủ nhà: “- Chị Lan Phương ơi có khách!”

Nhờ vậy, chị hé màn nhìn ra, ngờ ngợ rồi nhận ra tôi, chị vui vẻ mở hai lần cửa mời tôi vào.

Chị hỏi sao tôi biết nhà chị mà đến thăm, tôi cho biết, bốn hay năm năm trước tôi đến thăm vào buổi trưa, sau khi anh chị đi ăn cưới mới về tới nhà. Chị cho tôi biết chắc là lâu hơn, vì sau đó chồng chị, anh Sanh nằm một chỗ trong bảy năm, rồi bỏ chị đi đã 9 tháng rồi.

Tôi thật không ngờ, vậy lần trước tôi thăm anh chị phải 8, 9 năm rồi, hỏi chị sống với cháu nào không ? Chị cho biết với cậu con trai út và chị chỉ trên tường treo ảnh đứa cháu nội của chị chừng 10 tuổi.

Tôi hỏi thăm Đàn, em của chị, tôi nhớ xưa vào những năm 1960, Đàn từ Đà Lạt xuống Sàigòn, có ghé chùa Giác Minh, nhờ đó chúng tôi có quen biết nhau. Chị Lan Phương cho biết thêm Đàn có dạy ở Đại học Harward, nay đã về hưu, các con Đàn đều học ở Harward, nay đã thành đạt cả.

Nhớ lần trước, chị có cho biết về Tôn Thất Sỹ, lần này hỏi lại, chị cho biết anh ta làm việc ở Côn Sơn, sau 30 tháng 4 năm 1975, bị bắt rồi biệt tâm mất tích.

Thăm  chị khá lâu, thấy sức khỏe chị tốt, tuy đi lại hình như có khó khăn, tôi quên hỏi thăm về việc này.


 Nhớ lại ngày xưa, anh Trần Văn Sáng, ông Bùi Khắc Triệu là Giám thị và tôi cứ giờ ra chơi của học sinh là đi ra quán Út Bạch Lan ở đình Tân Kiển tại ngã tư Nguyễn Bỉnh Khiêm - Tự Đức uống cà phê, Ông Triệu mất ở Pháp cũng đã lâu. 

Còn chị Cung Thị Lan Phương đẹp người, đẹp nết, giọng dịu hiền có lúc sinh hoạt chung ở GĐPT Giác Minh. 

Ngày nay tuổi mỗi người đều cao, anh Sáng 82, chị Lan Phương 76, sống đếm từng tháng cho nên đi lại thăm viếng nhau, để biết mỗi người vẫn còn hiện hữu, tuổi cao ai cũng sống làm bạn với tật bệnh hàng ngày. Mong cho bạn bè ngày ngày được an vui.
Sg. 8-12-2013

No comments:

Post a Comment